Cảm xúc luôn bắt nguồn từ những thứ đơn giản và chân thật nhất. Ảnh internet
Giữa thời kì điện ảnh Hồng Kông gần như bế tắc khi không tìm được một chủ đề mới để khai thác thì dì bộ phim A simple life (tựa tiếng Việt là dì Đào) lại xuất hiện như một luồng gió mới, mang lại nhiều cảm hứng cho người làm phim lẫn người xem.
Đúng như tên gọi, bộ phim nói về cuộc đời rất đơn giản của hai con người là Roger và dì Đào, người giúp việc lâu năm của gia đình cậu ta. Có thể nói, phim chỉ có hai bối cảnh chính là căn chung cư và viện dưỡng lão. Mạch phim cũng chỉ tới lui giữa hai nơi đó và hai nhân vật đó.
Nhưng đằng sau sự đơn giản đó lại là sự chuyển biến nội tâm rất sâu sắc của nhân vật. Thời gian đâu, cả hai nấy sống cuộc sống của riêng mình dưới cùng một mái nhà. Dì đào có nhiệm vụ đi chợ và nấu nướng cho Roger. Roger thì ngày đi làm và nhận sự chăm sóc của dì Đào như một điều hiển nhiên.
Mọi chuyện chỉ bắt đầu thay đổi khi dì Đào bị bệnh và muốn vào viện dưỡng lão. Khi dì đi rồi, Roger mới bắt đầu hiểu và chăm sóc dì nhiều hơn. Cậu thường xuyên đến thăm dì, mua loại thức ăn đồ uống dì thích, dắt dì đi công viên,… Bản thân dì đào cũng dần thay đổi. Nói chuyện với Roger nhiều hơn, quan tâm tới cậu nhiều hơn. Mở đầu phim, mỗi quan hệ giữ họ là người làm-cậu chủ, nhưng kết thúc phim, mối quan hệ đó đã phát triển thành tình mẹ con.
Khi yêu thương đã trở thành sợi dây kết nối hai người lại với nhau, nó sẽ khiến mọi khoảng cách gần như không còn nữa. Ở đó, chỉ có tình cảm chân thật dành cho nhau, có sự quan tâm, chăm sóc, có tình yêu thương không điều kiện. Và đó cũng chính là điều làm nên giá trị và sức sống cho bộ phim.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét