người đàn ông
rắc hạt giống trên cánh đồng của mẹ
Mẹ nhận từ cha hạt giống yêu thương
giữ lại trong lòng
ấp ủ
mẹ khóc vì đau trong ngày sinh đẻ
Con chào đời chưa biết gì rồi cũng khóc theo
con cười làm sao khi mẹ khóc nhiều
con hiểu ra giọt nước mắt mẹ khóc trong ngày sinh con
là nụ cười đẹp nhất
con cười ngây thơ ánh mắt thiên thần
của ngày hạt giống nảy mầm
Cha!
rắc hạt giống yêu thương vào lòng mẹ
rắc niềm vui vào mái nhà nho nhỏ
trong tiếng cười của con
cha rắc vào con
ước mơ
đi trên cánh tay cuộn căng thớ thịt
đỏ au
nắng cháy
Cha?
sao hôm nay con ra đồng gặt hái ước mơ
cánh đồng mẹ bạt ngàn cỏ dại
sót bông hoa bần thần tê tái
gió gào mãi trên cao
rách toạc ước mơ bầu trời nắng cháy
hạn hán yêu thương mẹ chịu một mình
con gặt về những nỗi đau
từ cánh đồng của mẹ
quằn quại nỗi đau lưỡi liềm sứt mẻ
trăng thương mẹ
âm thầm
giấu mặt
vào những đám mây. Tức tưởi
của ngày mồng ba lưỡi liềm sắc buốt
sợ gặt đau thương máu lòng mẹ chảy
đau suốt mấy mùa
*
* *
Cha…
người đàn ông rắc những hạt giống
xin cha đừng rắc nỗi buồn lên cánh đồng của mẹ
đừng rắc con sâu
cắn chẽ cuộc đời của mẹ
rụng vàng nỗi đau
thất bát mùa màng
xin cha đừng rắc hạt mồ hôi xót xa vào mắt mẹ
cho mắt con nhòa
cho câu thơ con hoang vu cỏ dại
câu thơ con tan thành nước mắt
ngập úng cánh đồng nỗi đau
không liền được nứt nẻ trên cánh đồng hạn hán yêu thương
cánh đồng ngập úng khổ đau bất hạnh
chỉ mong cha làm những cơn mưa
tưới mát lành từng thớ đất bạc màu của mẹ
bạc nỗi đau trên từng sợi tóc
để một ngày
con gặt những mùa vui
(Vũ Minh Đức)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét