Thứ Hai, 23 tháng 3, 2015

Nỗi đau 13 năm và giấc mơ 10 năm

 Ảnh minh họa. Nguồn internet

2 năm rồi, người đi nhưng nỗi đau vẫn còn ở lại, âm ỉ mãi, đeo bám cả vào trong những giấc mơ. Và cả giấc mơ 10 năm, vẫn còn đó, lơ lửng!

Hắn giờ đã lớn, trưởng thành hơn với những nghĩ suy và hành động của mình, hắn phải biết và bắt buộc phải biết lo cho cuộc sống của mình. Nhưng mọi thứ vẫn không thể nào thay đổi được quá khứ của hắn, quá khứ của một thời mà hắn trốn chạy. Và hắn cũng không thể nào thay thế được những-người-thân-xa-lạ đã cưu mang hắn lớn lên cùng với những bi kịch tinh thần không thể nào xoa dịu được.

1. Cuộc chiến chia và chiếm đoạt gia tài kéo dài hàng chục năm, từ nội bộ những người trong tộc đến ra tòa án huyện, tòa án tỉnh. Chỉ vì ít tài sản của ông ngoại để lại mà người ta sẵn sàng là đủ chiêu đủ trò, thậm chí chấp nhận làm trò cười cho thiên hạ để có được nó. Cuộc chiến kéo dài 13 năm vẫn chưa dừng lại và vẫn còn đang tiếp tục.

2. Những lời vu oan, những lời mắng nhiếc, những uất hận vẫn còn đó,vẫn vẳng vẳng bên tai như ngày nào. Hắn vẫn còn nhớ về trái chuối, về tủ lạnh, về những bữa ăn chan đầy nước mắt… Tất cả vẫn còn ám ảnh hắn, khôn nguôi. Ác mộng cứ trở đi trở lại trong những giấc mơ luôn kết thúc bằng những cái giật mình thảng thốt, mồ hôi tuôn đầy.

3. Những lời nói giả tạo, những cái ôm hời hợt và cả những điều chưa bao giờ hắn quên được. Thời gian ngày càng phủ xuống những người năm xưa, nhưng họ vẫn vậy, hắn vẫn vậy, mọi thứ vẫn không thay đổi.

4. Lần cuối cùng gặp mặt, lúc đó đã nhủ lòng bỏ qua tất cả, quên đi để sống, không làm người thân thì làm người dưng, không có tình thì cũng có nghĩa, dù sao cũng bậc trưởng bối trong nhà. Nhưng trước lúc đi xa, vẫn kịp để lại những phiền muộn mới.

5. Đã từng thù hận đến tận cùng, chỉ cần nhắc đến là là uất hận trào dâng. Cũng từng tủ nhủ lòng rằng: giữ mãi trong lòng cũng chỉ bản thân mình hao mòn, nên quên, nên bỏ qua nhưng không bao giờ tha thứ. Vậy mà sau mấy năm không nhớ, không mơ, “bệnh cũ” lại tái phát, không hiểu vì sao.

6. 10 năm rồi giấc mơ vẫn chưa thực hiện được. Có những lúc thấy giấc mơ thật gần, gần như là chạm vào được. Vậy mà một lần nữa vuột mất. 10 năm qua đằng đẵng nhưng vẫn chưa thành hiện thực được.

7. Chiều nay và ngày mai là đám giỗ, vậy mà chuyện nực cười vẫn còn xảy ra. Định về thắp nén nhang, nhưng thôi, như thế vậy mà hay hơn. Không muốn dính líu gì nữa, chỉ muốn kết thúc tất cả những hận thù, những đau khổ từng ấy năm với nhau thôi.

8. Thời gian trôi qua rất nhanh, đời người cũng chỉ là cái chớp mắt, sống cho nhau những yêu thương, cho nhau những điều tốt đẹp để khi chết đi còn chút gì đó để lại cho đời. Cớ chi giành giật, cớ chi thù hận, chết đi cũng chỉ là một nấm mồ xanh cỏ mà thôi!
14/10/2012

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét