Thứ Bảy, 21 tháng 3, 2015

Bình yên từ trái tim mình

Bình yên từ trái tim mình (Ảnh: Internet)

Mấy ngày nay chẳng hiểu vì lí do gì tôi lại đọc được những bài chia tay, những bài chán nản của rất nhiều người. Theo đó, họ cảm thấy buồn phiền và bực nhọc vì sự tác động của người khác vào cuộc sống của họ. Họ chỉ muốn một chốn bình yên, vui vẻ cùng những người bạn của mình, nhưng bao giờ cũng có những kẻ khác chen vào phá tan những giây phút vui vẻ đó. Họ buồn và bỏ đi tìm một chốn khác dung thân.

Tôi nghĩ, đó là trốn chạy chứ không phải là đi tìm. Bởi ta đã xây dựng một mái nhà cho riêng mình rồi thì hãy ở lại, giữ gìn nó trước những lời dèm pha của kẻ khác, trước những dông tố của cuộc đời.


Ai sinh ra mà toàn vẹn? Cuộc sống nào mà mãi bình yên? Nếu có thì nó thật là nhàm chán, nhàm chán đến nhạt nhẽo. Vô vị lắm.

Không có chốn nào bình yên nếu tâm hồn ta không thật sự bình yên. Khi tâm hồn ta đã thật sự bình yên rồi thì bao nhiêu giông bão cũng không làm ta lung lay được. Ta bình thản đón nhận nó, như một phần của bình yên, như một phần trong ta.

Cuộc sống là những sự tương tác, dù là ảo hay thật. Cho nên chúng ta hãy luôn giữ vững mình trước những tác động của người khác. Nếu lung lay, chúng ta sẽ tự chuốc nỗi buồn và những lo lắng vào mình mà thôi. Họ nói, họ làm những thứ ảnh hưởng đến ta, không đúng như mục đích của ta, kệ họ. Bởi ta sẽ không trở thành như những lời họ nói, ta vẫn là ta và bạn bè, người thân của ta cũng sẽ hiểu điều đó. Còn nếu ta lo sợ, buồn phiền thì há chăng ta đã như họ nói rồi đấy.

Sống thật khó, làm người càng khó hơn và giữ cho mình luôn bình yên càng khó hơn nữa.

Đừng đi tìm một chốn bình yên, bởi nó sẽ không bao giờ tồn tại nếu tâm hồn mình không thật sự bình yên.
15/09/2011

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét