ảnh internet
Chiều nay, dọn dẹp ngóc ngách kí ức, thấy một đống đồ đã cũ, tồn đọng đã quá lâu rồi. Lấy ra ngắm nghía, từng mảnh kí ức, từng mảnh một. Mỗi mảnh một sắc màu, một giai đoạn và một chút ta đã đánh rớt trên chặng đường dài làm kiếp người.
Những kí ức đã cũ, rất cũ, muốn làm mới lại. Chùi chùi, cọ cọ, nhưng vẫn không sáng lên được, chỉ là một lớp bụi dày, lớp bụi rong rêu của những năm tháng làm người.
Có những khi tôi muốn mình trở lại vài điều đã cũ, để cảm nhận lại những điều mình từng cảm thấy thích thú. Nhưng tôi biết, những thích thú, vui vẻ đó chỉ là hoài niệm.
Có những khi tôi muốn làm mới những điều đã cũ, tôi đã cố hết sức mình, bằng mọi cách. Nhưng những điều cũ không bao giờ mới lại được. Cũ vẫn là cũ, mới chăng cũng chỉ là mình tự lừa dối mình trong một sự huyễn hoặc.
Có những khi tôi muốn đập vỡ những điều đã cũ. Chúng vỡ tan thành từng mảnh, từng mảnh một và ghim sâu vào kí ức tôi. Tôi càng đập vỡ, nó càng ghim sâu hơn và càng cũ hơn.
Có những lúc tôi muốn chối bỏ những điều đã cũ đó. Tôi chạy trốn đến một nơi toàn điều mới, rất mới, hoàn toàn mới. Nhưng những cái mới đó lại hiện hữu những cái cũ. Tôi nhìn thấy cái cũ trong những cái mới.
Tôi hiểu ra rằng, những điều đã cũ, hãy để nó cũ và chấp nhận là nó đã cũ. Đừng chối bỏ những điều đã cũ, bởi cho dù những cái cũ đó có như thế nào đi chăng nữa, nó cũng là những mảnh ghép của một kiếp người.
31/07/2012
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét